Trăng về trong phố ngày mưa
Ta ngồi lại với ngày xưa ngỡ ngàng
Trăng về vướng gót lang thang
Soi ta xếp lại ngổn ngang xanh lòng
Trăng về ướp mấy mùa đông
Người - ta từ độ sang sông trăng nào
Trăng về soi bóng thấp cao
Bóng ta bóng phố bóng nào buồn hơn
Gục đầu bóng lại dỗi hờn
Người cho ta biết tạ ơn nỗi buồn.